Người mẹ thật sự chẳng bao giờ rảnh rỗi.
Một cuộc hôn nhân tốt là giữa bà vợ mù và ông chồng điếc.
Một người chồng tốt không bao giờ đi ngủ trước vào buổi đêm và dậy sau vào buổi sáng.
Tình yêu của người mẹ là yên bình. Nó không cần bạn phải đạt được, nó không cần bạn phải xứng đáng.
Khi bạn là một người mẹ, bạn không bao giờ thực sự cô độc trong suy nghĩ của mình. Một người mẹ luôn phải nghĩ hai lần, một lần cho bản thân và một lần cho con cái.
Dù nó thật tồi tàn đi nữa, nhưng không nơi nào có thể sánh được với mái ấm gia đình.
Dù là vua chúa hay dân cày, kẻ nào tìm thấy sự an bình trong gia đình là người sung sướng nhất.
Kiêu hãnh đốt nóng lòng can đảm, kích thích tài năng, phát triển tư chất tự nhiên cho tâm hồn, biết oán ghét cái hèn hạ ti tiện và không xứng đáng với thiện cảm mà tự nơi chúng ta có.
Khoảng cách giữa đạo đức và thói xấu hẹp đến nỗi chỉ vừa đủ cho hoàn cảnh chêm vào.
Nếu muốn, bạn có thể tin rằng núi cao có thể chuyển được, nhưng đừng bao giờ tin rằng con người có thể thay đổi được cá tính.
Những tâm hồn thanh nhã không bao giờ sống chung được với những kẻ thô tục tầm thường.
Đừng cố gò gẫm để hình thành nhân cách, điều đó cũng giống như cố bắt nụ hồng xanh nở hoa vậy. Bạn hãy sống sao cho tốt nhất, và nhân cách của bạn tự nó sẽ hình thành.
Sự cao cả của con người nằm trong sức mạnh tư tưởng.
Hãy dạy đạo đức cho con cái bạn, chỉ có đạo đức chứ không phải vàng bạc mới làm chúng sung sướng.
Bản chất giản dị là kết quả tự nhiên của tư tưởng sâu sắc.
Sắc đẹp là hoa còn đạo đức là quả của cuộc đời.
Danh dự như que diêm, cháy một lần là hết.
Thói quen là một bản tính thứ hai.
Tôi biết có một điều tốt đẹp hơn cả sự ngay thẳng: ấy là sự khoan dung.
Cái gì hấp dẫn và đẹp đẽ chẳng phải luôn luôn là tốt, nhưng cái gì tốt thì luôn luôn đẹp.
|